watch sexy videos at nza-vids!
Tải Về Mobile Clip sex Nhật trên tại đây !!!
Nóng bỏng ngắm nữ sinh hở hang
Nóng bỏng ngắm nữ sinh hở hang
Lượt xem: 1200 - Lượt tải: 6402
Tải ngay
anh-sex

anh-sex-ola

Dung lượng : 2.5 Mb
Thể loại : Phim Sex
Tải về mobile !!!
Phá trinh nữ sinh Hà Nội...!!! (Clip)
Menu Site
Tai Game Online | Game Dien Thoai
Có điều anh Bảy của Bảo nhỏ đi cỡ nửa tiếng mà chưa thấy có con nhỏ nào ló đầu ra hết trơn hết trọi. Bảo nhỏ nằm một hồi phát ngán, ngả người ra ghế ngủ gà ngủ gật. Tôi thắc mắc chịu không nổi, lấy tay lay lay thằng nhóc:

- Bảo nè! Sao không thấy có gái gì hết trơn vậy?

Thằng Bảo hé mắt nhìn ra, uể oải:

- Nói nhỏ thôi anh hai, người ta nghe thấy cười thúi mũi đó. 6h chiều mà có nhỏ cave nào đi làm vậy trời. Tới rồi thì ráng ngồi chờ đi anh hai gà mờ!

Tôi im re. Ba cái vụ đi chơi gái này cũng có giờ giấc, lạ à nha. Bắt chước Bảo nhỏ, tôi gác chân lên ghế lim dim con mắt. Nhưng tôi ngủ không có được. Ngay cái lúc sắp sửa đạt được ý muốn của mình, tôi lại đâm ra lưỡng lự. Dù sao bả cũng là má con nhỏ cơ mà? Mình làm vậy coi có được không ta? Mai mốt lỡ con nhỏ biết, không hiểu nó sẽ nghĩ mình là cái thứ gì? Miên man trong đống suy nghĩ ấy, tôi cũng nằm thiếp đi lúc nào không biết.

Tiếng lao xao trong sảnh làm tôi tỉnh giấc. Nguyên một loạt âm thanh ồn ĩ như một cái chợ, mùi son phấn nồng nặc xộc vô mũi của tôi. Mở mắt ra dòm, quá trời đào đang bước vô trong sảnh. Nào tóc xanh, nào tóc đỏ, nào cao nào thấp nào béo nào gầy, có đủ hết trơn. Có điều, em nào em nấy giống hệt nhau, chỉ mặc độc một chiếc váy ngắn cũn cỡn trên người. Dòm sơ sơ, có vài em lông chân còn cạo chưa sạch, đâm ra tua tủa. Thằng Bảo nhỏ chê cũng đúng - tôi tự nhủ.

Bảo nhỏ cũng đã dậy. Nó vươn vai một cái, kêu tôi:

- Đó, hàng của mày đó, nhậu được em nào thì nhậu đại đi. Có sức thì kêu 2 em luôn, cho bõ công đợi.

Ánh mắt đám gái tập trung hết vô tôi. Vài nhỏ bạo dạn làm bộ uốn éo, cợt nhả:

- Em nè anh!

Tôi nhìn mấy khuôn mặt bự son phấn mà thấy ớn. Quán này tập trung toàn em hết đát thì phải, tôi nhìn cái mặt nào cũng cũ xì, son phấn trên mặt che không hết nổi những vết thời gian. Tôi thở dài. Con lạy các má, bình thường ra mà ngủ với đám này chắc hôm sau tôi ra phường báo bị cưỡng dâm quá. Nhưng mục đích đến đây của tôi đâu có phải mấy nhỏ này. Tôi đảo mắt một hồi, hơi ngạc nhiên. Không thấy cái khuôn mặt nào giống trong tấm hình tại nhà con nhỏ Linh hết trơn hết trọi. Tôi ghé tai Bảo nhỏ:

- Mày hỏi dùm tao coi còn ai chưa tới hay không?

Bảo nhỏ chưa kịp trả lời, cánh cửa đã mở ra cái xoẹt. Một chị già tầm 30 tuổi bước vô. Đúng là má con nhỏ! Cái mặt có nét giống nó y chang, chỉ thấy bên ngoài có vẻ trẻ hơn, thoạt nhìn không ai nghĩ bả đã hơn ba chục tuổi. Chỉ thấy ăn vận chẳng khác gì mấy nhỏ kia, cũng váy ngắn cũn cỡn, mái tóc để kiểu búp bê, môi đánh son đỏ chót. Tôi lúc đó chẳng nghĩ gì cả, chỉ thằng bả, kêu:

- Chọn chị kia!

Bảo nhỏ ghé tai tôi thì thầm:

- Con lậy bố, mai bố nhớ đi khám mắt ngay lập tức nha!
Tôi lặng thinh như không nghe thấy lời chọc quê của Bảo nhỏ. Mắt tôi dòm trân trân vô người đàn bà mới tới. Bả giống con nhỏ Linh thiệt - giống y chang. Từ cái môi, đôi mắt cho tới cái dáng người, chỉ khác là bả cao hơn, gương mặt có nét xinh xắn hơn con nhỏ Linh nhưng nhuốm đầy cái vẻ phong trần dạn dĩ. Bả có vẻ ngạc nhiên khi bắt gặp ánh mắt tôi - ánh mắt không giống của một thằng nhỏ bày đặt đi chơi đào chút xíu nào hết trơn hết trọi. Nhưng cái nhìn ngạc nhiên đó chỉ thoáng qua thôi. Rất mau chóng, ánh nhìn đó trở về sành sỏi và đầy giả tạo: ánh mắt của một cô gái làm tiền đang tính toán moi sạch túi của khách làng chơi.

Bả cất cái giọng làm tôi rùng mình:

- Cậu hai nè có mắt chọn người ghê ha. Cứ yên tâm là cậu hai không thích có hoàn tiền đó - Bả nhìn tôi cười lúng liếng. Tôi nghe thoáng rùng mình. Không lẽ đây là hình ảnh của nhỏ Linh mười mấy năm sau?

Rồi rất nhanh, đám gà móng đỏ túa lên lầu, còn trơ trọi mình bả trên sảnh. Bả sải bước ra chỗ ghế, thả người xuống cạnh tôi. Mùi son phấn rẻ tiền làm tôi muốn sặc. Bảo nhỏ nhìn tôi với cặp mắt đầy khâm phục:

- Anh thiệt dễ nể quá đi, anh hai biến thái!

Chắc nó ngỡ tôi khoái lái máy bay đây trời. Cũng phải, đâu có trách thằng nhỏ được. Tôi đang đi chơi cave, đâu phải cán bộ của trung tâm phục hồi nhân phẩm chớ. Bên cạnh tôi, bà Bích đang khoan khoái ngửa lưng ra sau ghế, cái con mắt liếc tôi nửa như cười, nửa như khuyến khích. Tôi nghe trong lòng sững sờ, ngồi im re, hổng biết phải làm sao cho phải. Bảo nhỏ đứng dậy, ngoắc tôi:

- Đừng nói với tao mày tính xin việc ở đây nha. Làm gì mà ngồi thù lù như con chó ốm ở chỗ người ta vậy trời. Lựa đào xong thì kiếm bãi đáp thôi anh hai. Kêu thím kia - í lộn chị kia đứng dậy mà đi cho lẹ, xong việc còn kiếm cuốc khách khác chớ!

Bà Bích nghe mấy lời chọc quê của Bảo nhỏ, nguýt nó một cái dài thiệt dài. Cái bộ dạng cũng lại y chang con nhỏ - tôi thở dài. Bảo nhỏ cười nham nhở, nhưng cái cười của nó tắt phựt khi nghe cái câu tôi nói:

- Khỏi đi, tao bao bả nguyên đêm!

Mắt Bảo nhỏ dòm tôi như thể nhìn thấy khủng long xuất hiện trong khách sạn vậy. Nó tính lắp bắp câu gì đó, nhưng nhìn cái biểu cảm trên mặt của tôi, thằng quỷ cũng có chút hiểu đây không phải một chuyện bình thường. Nó vẫn luôn là một thằng lanh hết sức. Chỉ thấy nó nhún vai:

- Vậy cũng được. Giá như quy định, bo thêm tùy mày. Tao về trước. Bãi đáp ngay trong hẻm, qua đêm trăm rưởi. Đừng có để bị chẹt đó!

Thằng nhỏ dễ thương và chu đáo hết sức. Nó khoác vai tôi thả bộ ra ngoài, bà Bích lon ton phía sau. Chỉ thấy Bảo nhỏ thì thầm:

- Tao không biết mày với bà nội kia có chuyện gì, nhưng xong việc rồi về lẹ. Có chuyện gì cứ kêu tên ông Hưng chùa ra, tụi nó không dám làm gì mày đâu.

Má nó, không lẽ nó nghĩ tôi tới đây ... uýnh lộn hả trời. Nhưng tôi cũng bị mấy lời Bảo nhỏ nói làm cho cảm động. Dù sao, nó vẫn luôn quan tâm và lo lắng cho một con gà công nghiệp như tôi. Tôi vỗ vỗ vai nó:

- Không có gì đâu, mày khùng quá đi. Mày về trước, xong việc tao cũng về chớ ở đó coi xe dùm tụi nó sao. Cầm xe tao chạy về để chỗ ông Hưng, lát về tao đi xe ôm được rồi.

Bảo nhỏ khịt mũi:

- Ờ ha, nhìn tướng nhỏ này chắc qua đêm xong mày cũng đi đâu có nổi! Ráng sống nha thằng nhóc ác!

Rồi quay qua bà Bích, Bảo nhỏ làm mặt tỉnh rụi:

- Chị hai ráng làm thằng nhỏ vui nha, đừng ăn hiếp nó. Anh trai nó thứ dữ lắm đó chị hai!

Bà Bích nở nụ cười cầu tài:

- Trời đất, thì chị làm cái nghề này không làm khách vui bộ hết muốn sống rồi sao? truyen sex, phim sex, hinh sex, sex, xxx, - sinhvien.xxx
Tôi cũng chẳng để ý họ nói thêm những điều gì. Tôi cắm cúi nhìn xuống đất, chân đá lung tung vô mấy viên sỏi dọc đường nghe lạo xạo.

-> truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Bảo nhỏ dắt xe dông về từ khi nào, tôi cũng không để ý. Chỉ tới khi bà Bích lấy tay kéo tôi lại, tôi mới như thoát ra khỏi dòng suy nghĩ:

- Tới rồi nè cậu hai.

Tôi đang đứng trước một căn nhà có 4 lầu, phía trên có treo cái biển bằng đèn neon đang nhấp nháy. Dưới cửa nhà, vài thằng ma cô đang ngồi chuyện trò tán dóc. Bà Bích bước vô, kêu con nhỏ tiếp tân:

- Lấy chị một phòng nguyên đêm nha em.

Con nhỏ tiếp tân đưa bả một cái chìa khóa, mắt nhìn tôi cười cười như kiểu chọc quê. Coi bộ dạng nó nhìn tôi, chắc đang cười thầm lại có một con gà nữa mắc vô cái bẫy của gái làm tiền. Qua đêm - sức mấy mà một thằng nhỏ như tôi qua đêm nổi.

Bả tự nhiên như không, cầm chìa khóa bước lên lầu. Tôi im re, bước theo bả như cái máy. Phòng nghỉ ở đây tệ thiệt tệ. Độc nhất cái nhà tắm và một cái giường, thêm một cái bàn nhỏ nữa. Chấm hết. Ánh sáng tù mù từ ngọn đèn nhỏ xíu tỏa ra chỉ giúp tôi không vấp té, không đủ soi sáng gian phòng. Bà Bích bước lại giường, thả người xuống với một cái điệu bộ hết sức tự nhiên. Bả vẫy tay kêu tôi:

- Qua đây nè anh!

Tôi rùng mình. 2 má con con nhỏ đều kêu tôi là anh mới ngộ. Tôi cũng lê cái chân nặng trịch ngồi xáp vô mép giường. Bả cười khanh khách:

- Trời đất ơi, sao người đâu nhát dữ vậy ta. Em đâu có ăn thịt anh đâu mà ngồi xa dữ vậy!

Tôi mỏi mệt thả người nằm ngửa ra, thở dài một tiếng, không có đáp lời bả. Bả ngồi kế tôi, mắt dòm lom lom vô mặt tôi, khuôn mặt cười cười:

- Cũng đẹp trai quá ha, tướng này là sát gái ghê lắm đó. Mà lần đầu tiên anh tới mấy chỗ này phải không?

Tôi gạt cái tay bả đang sờ sờ lên ngực tôi, trả lời:

- Đúng rồi, lần đầu tiên tui đi đó!

Bả chúm chím cười:

- Đừng có nói hôm nay em được phá trinh anh nha. Coi cái mặt dâm nè sức mấy mà giữ nổi ha!

Tôi gượng nở ra một nụ cười méo xẹo. Bà này đoán coi bộ cũng trúng ghê ha.

Con mắt bả đang đưa khắp người tôi. Không phải một con mắt dâm đãng hay ngạc nhiên, con mắt đó đang đánh giá từng thứ tôi bận trên người. Dây lưng, quần áo, giày dép, coi bộ cũng bảnh à nha. Mắt bả hiện ra một tia thỏa mãn.

- Lát em chiều anh hết cỡ thợ mộc luôn, nhưng đừng có để em buồn đó. Làm mấy cái thứ này, chỉ trông vào tiền đi khách chắc em chết đói quá nè!

Bả làm bộ nũng nịu mà tôi nghe muốn lùng bùng cái lỗ tai. Lại là tiền. Đồng tiền vạn năng ghê. Nó sai khiến con người ta ghê gớm quá. Trong lòng tôi lúc đó dâng một thứ cảm xúc chua chát. Mọi cái đều có thể mua được bằng tiền thật vậy sao?

Tôi bất giác nhớ tới bà giúp việc ở nhà. Bả năm nay chừng ngoài 50 tuổi, quê tận một tỉnh lẻ xa lắc xa lơ. Chồng bả mất sớm, có duy nhất một mụn con gái giờ đang học đại học ngay thành phố. Bả rời nhà đi làm giúp việc là để gần con nhỏ, tiện kiếm thêm vài đồng nuôi nhỏ. Con nhỏ có qua nhà tôi vài lần thăm má nó. Con nhỏ khá xinh nhưng ốm và hơi đen, ăn mặc giản dị hết sức nhưng sạch sẽ. Bả thường tự hào khoe: con nhỏ ngoan dữ lắm. Một tháng trời bả dành dụm gởi cho nó vài trăm ngàn đồng, vậy mà nó lăn lộn sống ở cái đô thị phồn hoa này cũng ổn. Có lần ba má tôi đi ăn nhà hàng, thấy con nhỏ đang bưng bê túi bụi ở trỏng, ông bả phục con nhỏ quá xá quà xa. Sau hôm đó, bà má về kêu bà giúp việc ra tăng thêm lương tháng, còn ông ba nhìn tôi ngán ngẩm: Con người ta nhà nghèo nhưng chịu thương chịu khó như vậy, còn mày thì... Tôi lúc đó chỉ nhe răng cười trừ, tôi thì sao chớ? Con người ta đâu có ai hoàn hảo. Ông trời đã ban cho tôi một vẻ đẹp trai, ổng cũng phải lấy đi của tôi sự chịu khó chớ. Cái đó kêu là luật bù trừ, ông già tôi chẳng hiểu biết gì hết trơn hết trọi.

Tôi thở dài. Con người ta vốn là một thứ phức tạp. Trước một hoàn cảnh, mỗi con người sẽ có cách đối phó khác xa nhau. Nếu như người ta đối phó với sự nghèo khó bằng ý chí và lòng tự trọng, không ai có quyền khinh rẻ họ. Nhưng con nhỏ Linh và má nó... Họ tự chọn cho mình một con đường đi có điểm khởi đầu, mà điểm cuối lại xa lắc xa lơ...
Tôi nghe trong lòng trống rỗng. Đầu óc của đứa trẻ 17 tuổi dễ nổi nóng, dễ làm ẩu, nhưng rõ ràng chưa đủ lạnh lùng để làm một cuộc trả thù như vậy. Nhưng bả thì đang ngồi ngay sát sạt, và một thằng nhóc hẳn cũng rất khó tự kiềm chế mình trước một cái ham muốn ma quỷ: phá vỡ đi mọi thứ quy củ chết tiệt. Tại sao không được quyền chơi bả? Vì bả là má con nhỏ sao? Vậy lỡ chơi bả trước tôi có được quyền ... chơi con nhỏ không trời?

Bả đang đứng dậy. Ngó cái bộ dạng bả thì rõ ràng đang muốn cởi đồ. Tim tôi đập mạnh. Kêu bả ngừng và ngồi nói chuyện? Hay để mặc kệ mọi thứ muốn tới đâu thì đến? Dù sao thì con nhỏ đó với tôi giờ cũng đâu có chút mắc mớ gì? Nhưng ... hình như tôi không còn đủ lòng can đảm để nói bất cứ điều gì. Tôi không hiểu khi mở mắt sẽ thấy bả trong một cái bộ dạng thế nào. Nhưng mắt tôi chưa kịp thấy gì, cái tai tôi đã mở ra trước. Có tiếng gõ cửa phòng cộp cộp.

Bả có vẻ khó chịu, chạy lại cửa sẵng giọng:

- Ai vậy ta?

Có tiếng con nhỏ nào đó thì thào:

- Chị ra một chút xíu được không? Bảo ảnh chờ chút đi!

Dưới nhà có tiếng đàn ông nghe quen quen, đang lớn giọng la gì đó. Bả nghe qua, thở dài một cái, quay qua tôi nói:

- Anh đợi em chút xíu nha!

Rồi không để tôi kịp trả lời, bả lon ton bước xuống cầu thang. Tôi cũng tò mò, ghé mắt ra cái cửa ngó xuống. Phòng tôi ngay sát rạt bên cầu thang, đứng từ cửa phòng có thể thấy nguyên nửa cái sảnh dưới. Thấy có bóng đàn ông đang đi tới đi lui, mà cái bóng này quen thật quen nha. Bả chạy xuống, làm bộ thân mật quàng vô cổ thằng chả, nói gì đó tôi đứng xa nghe không có rõ. Cha nội kia cũng làu bàu nho nhỏ, rồi nghe tiếng bả cười re:

- Qua đêm nay em có tiền trả cho anh mà. Mai em bù cho nha, cưng!

Tôi thở dài. Chắc lại chủ nợ tới đòi tiền. Mà thằng này cũng có duyên quá ha, đúng lúc con nhà người ta đi làm nó tới đòi tiền. Mãi sau mới hiểu đây là mánh của mấy thằng ma cô cho vay lãi: nợ tiền chậm trả, đứng đâu nó ám đó, có khách tới chơi xong nó cũng đợi sẵn thâu tiền. Cái vụ này sau tôi mới rành. Thằng chả nghe có mùi tiền, coi bộ cũng xuôi xuôi. Bả ngúng nguẩy quay lên, thằng chả còn cố với theo bóp mạnh một cái vô phần dưới, miệng nó la:

- Nhớ đó nha!

Nó không quay mặt lại còn đỡ, nó quay mặt lại khiến đầu tôi như bị thiên thạch rơi trúng vậy. Thằng quỷ Cường! Không dè thằng cha đứng lù lù dưới đó đòi tiền bả lại là nó. Nghe cái đoạn nói chuyện hồi nãy, tôi hiểu sơ sơ là bả có mượn tiền của tụi thằng Cường và quan trọng hơn, nó cũng dường như là khách quen của bả. Không hiểu bả có biết vụ nó cặp với con nhỏ con gái của bả không nữa? Dễ bả không biết lắm, vì từ trước tới giờ có khi nào bả có mặt ở nhà đâu!

Tôi lập cập chui vô giường, nằm im re. Bả lon ton chạy lên, cười cầu tài:

- Thằng khách quỷ, bữa nay em nói có anh bao nguyên đêm rồi mà nó còn tới phá. Thằng quỷ đó ghiền em lắm, kêu nó đi con nhỏ khác nó cũng đâu có chịu.

Vậy đúng chóc luôn rồi. Thằng quỷ kia quả thật cũng đã làm cái vụ này với cả 2 má con con nhỏ. Đột nhiên, tôi thấy trong lòng lạnh te. Mày suy nghĩ gì nhiều quá vậy Long? Tôi tặc lưỡi một cái, trong lòng tôi đã có con quỷ đưa ra quyết định.
Gửi cho bạn bè trên :
Facebook facebook ZingMe
Link: [SMS]
1/1/420

Copyright © 2012 by Face9x.Hexat.Com

Thank to : Sextgem.Com
Danh Sach Site:
Anh Sex HD|Anh Lon Dep|Game SmartPhone|Tai Photowonder|Tai Photowonder|Tai Uc Browser|Game SmartPhone|Game Android|Game Hanh Dong|Game IOS|Game Java|Game MOD|Game Nhap Vai|Game Offline|Game Online|Game The Thao|Game Mobile|Game Dien Thoai|Tai Game Phong Van Truyen Ky|Tai Game Pikachu|Tai Game Dao Vang|Game Ai La Trieu Phu|Tai Game Bigone|Tai Game GoPet|Tai Game iWin|Game iOnline|Game Au Mobile|Tai Camera 360|Game Mobi Army|Tai Game Danh Bai|Tai Game Avatar|Game KPAH|Phim Sex Hay|Tai Game Android|Tai Game Dien Thoai|Game Di Dong|Tai Game HD|Game Apk|Tai Ola|Phim Heo|Tai Game Online